Làm sao để writing on the net hay hơn
Chia sẻ một số ý tưởng để việc viết trở nên hay và thú vị hơn...
Chào mọi người, là mình H3 đây.
Hiện tại mình đang tham gia khóa học Writing On The Net (#WOTN) của MỞ - Mơ và Hỏi và tham gia thử thách viết blog 30 ngày liên tục.
Mấy hôm nay, mình thấy có nhiều bạn đồng write chia sẻ cảm nhận về việc viết 10 ngày liên tục. Vì vậy, mình cũng muốn chia sẻ một số ý tưởng viết bài mình đang áp dụng và hoàn thiện dần sau quá trình viết 12 bài blog trước đó.
Hi vọng góc nhìn cá nhân này sẽ có ích cho ai đó ^^
Không chần chờ gì nữa, let's start!
Chớp lấy ý tưởng
Tối qua, trước khi đi ngủ mình chợt có một khoảnh khắc xuất thần và nghĩ ra ý tưởng sẽ viết bài Làm sao để viết hay hơn cho ngày hôm nay. Nếu là ngày xưa, khi nghĩ ra một ý tưởng hay, mình sẽ tấm tắc khen hay và rồi... quên béng! TT
Nhưng nhờ vào các bài học trong WOTN, mình đã biết lưu những ý tưởng đến bất ngờ nhưng cực kỳ hay này vào Bãi tập kết trên Notes điện thoại. Và vào ngày hôm sau (chính là bây giờ), mình đang đọc ý tưởng và bổ sung những ý cần thiết để hoàn thiện bài viết này ^^
Chọn khoảng thời gian hoàng đạo
Ngay tại thời điểm mình viết những dòng chữ này, mình đang ở trên một toa tàu hỏa chạy theo hướng từ Nam ra Bắc =)) Nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là: bây giờ là khoảng thời gian mình tỉnh táo và sáng tạo nhất trong ngày.
Đối với một người có đồng hồ sinh học theo kiểu Sư Tử, mình sẽ thấy mỏi mệt và nhanh chóng buồn ngủ vào buổi tối. Thay vào đó, mình có nhiều năng lượng để tập trung vào những công việc quan trọng hơn vào buổi sáng (từ 4h - 6h sáng).
Vì vậy, chọn cho mình một khung giờ cố định phù hợp, cố gắng tạo một thói quen đọc và viết liên tục để nó biến thành thú vui, đó là điều mà mình đang hướng tới.
(Bây giờ là 5 giờ 44 phút sáng ngày 22/6/2024, tàu vừa đi đến địa phận huyện Ninh Hải, Ninh Thuận)
Luôn hướng đến người đọc
Trong một khóa giao tiếp mà mình từng học, có một câu nói cô giáo nhắc đi nhắc lại nhiều lần để mọi người nhớ kỹ, đó là: Quan trọng là cảm nhận của người nghe!
Câu nói này rất có ý nghĩa trong quá trình giao tiếp - nơi có sự trao đổi hai chiều, tức là sự lắng nghe và thấu hiểu vẫn là điều quan trọng nhất.
Còn đối với việc viết, nếu định viết cho bản thân, mình sẽ ghi toàn bộ vào một tờ giấy và cất nó trong một góc bàn. Còn nếu đó là một điều hay, ý nghĩa mà mình muốn chia sẻ cho mọi người, mình sẽ muốn nó được chia sẻ một cách chỉnh chu nhất.
Mình đã tốn bao nhiêu thời gian để viết một bài mà mình coi là giá trị, vậy thì mình càng phải quý trọng người đọc, những người sẽ đánh giá bài viết một cách khách quan nhất. Mình phải biết được người nghe sẽ nhận được gì sau khi họ đã hi sinh khoảng thời gian quan trọng để đọc bài viết của mình.
Vậy câu hỏi là, mình quý trọng người đọc bằng cách nào?
Đó có thể là một nội dung thú vị có ích (aspirational, actionable, analytical), hay là một nghệ thuật dẫn dắt câu chuyện đầy sáng tạo và hấp dẫn, hay đơn giản chỉ là những chi tiết nhỏ như là in đậm các keyword, dẫn link vào các khái niệm mới,...v.v
Và khoá học WOTN này đúng là một nơi tuyệt vời để khai mở những kỹ năng quan trọng đó. Kudos MỞ nhiều nhiều!
Kiến thức, Trải nghiệm, và Chiêm nghiệm
Đúng như tiêu chí của MỞ, ban đầu chúng ta sẽ cố gắng hình thành một thói quen viết với phong cách Viết dở và đều. Sau đó, qua thời gian, Viết dở và đều sẽ trở thành Viết hay hơn và đều, và cuối cùng là Viết hay.
Hôm trước có bạn đồng write bảo là mình có vẻ dễ dàng lên ý tưởng và viết bài hơn một số bạn khác. Thì xin phép các bạn cho mình thú nhận là:
Kiến Thức: Mình đã nghe podcast rất nhiều. Hàng ngày vào buổi sáng, dù tối trước có ngủ muộn hay sáng có vội vàng đến đâu đi nữa, mình cũng sẽ cố gắng vừa đi bộ vừa nghe 1-2 tập podcast. Cuối tuần, trong lúc chạy bộ, mình cũng tranh thủ nghe rất nhiều tập podcast. Vì vậy, việc viết blog đối với mình như là đang chuyển hoá những thứ mình nghe được thành kiến thức dưới ngòi bút của mình mà thôi.
Trải Nghiệm: Mình cũng có khá nhiều trải nghiệm từ nhiều vùng văn hoá khác nhau, ví dụ như một Nghệ An với những cánh đồng lúa chín, hay Hà Nội với mười hai mùa hoa, hay Nhật Bản và những mùa hoa đào nở, hay một Sài Gòn đầy nhộn nhịp. Đối với mình, những trải nghiệm này cực kỳ quý giá. Và vì vậy, mình càng hâm mộ những bạn trẻ mà đã đi được rất nhiều nơi, làm được rất nhiều điều thú vị! (ví dụ: Akwaaba Tùng ^^)
Chiêm nghiệm: Mình cũng từng có khoảng thời gian (chắc tầm 6 tháng liên tục) mà mỗi sáng mình đều ngồi suy ngẫm và nhẩm đi nhẩm lại Lời cảm ơn và Nỗi đau hiện tại. Mình không rõ, nhưng có vẻ có thể coi đó như một quá trình reflection và chuyển hoá suy nghĩ thành ý tưởng cụ thể. Đó là lí do mà một đứa chuyên khối A như mình lại có thể viết một bài siêu siêu dài như Nỗi đau mang tên tiếng Anh.
Mình chia sẻ điều này không phải để khoe, mà chỉ là để chứng minh sự đúng đắn về Nguyên tắc Lực Hấp Dẫn trong bài học của MỞ (như hình dưới).
Mình nghĩ bản thân đang ở giai đoạn bắt đầu có vốn (kiến thức, trải nghiệm, luyện tập) để có thể triển khai ý tưởng được tốt hơn. Và mình tin rằng với nguyên tắc Đòn bẩy, hay như chính đồ thị này, đến một lúc nào đó, chắc chắn bất kỳ ai trong chúng ta cũng có thể viết dễ dàng hơn với bất cứ ý tưởng hay nào!
Bài viết còn khá nhiều thiếu sót nhưng mình vẫn xin phép kết thúc ở đây. Viết blog là một quá trình dài và chắc chắn sẽ có rất nhiều kinh nghiệm hay đến từ các tiền bối đồng write khác. Mình chỉ mới bắt đầu bước một chân vào cánh cửa này, nên sẽ cần rất nhiều lời khuyên từ mọi người.
Vì vậy, mọi người có bất kỳ kinh nghiệm hay thủ thuật để viết hiệu quả hơn thì hãy cùng chia sẻ ở phần comment nhé.
Bình về sự lắng nghe và thấu hiểu, mọi người có thể tham khảo thêm hai bài viết của mình trong Bàn về nghe thấu cảm và Bài học từ sự thiếu lắng nghe nhé.
Cảm ơn bạn rất nhiều <3.
Bài viết thuộc thử thách viết 30 ngày của khóa học Writing On The Net. #wotn6
Trong quyển Cứ làm đi của Austin Kleon có bảo khoảng thời gian chúng ta bật máy bay mode, mất kết nối vs bên ngoài như đang lái xe, ngồi máy bay hay các phương tiện khác, là lúc rất tốt cho sáng tạo và viết, lúc đó sự nhàm chán tạo nên cảm hứng luôn ý a.
thề là giờ hoàng đạo không đùa được đâu ạ :)) em có những khoảng thời gian chặt chẽ vì sau bao nhiêu năm viết, biết "zone" của mình là lúc nào luôn á! Anh H cứ tiếp tục thử nghiệm nha :))